Thursday, September 1, 2011

Nếu một ngày kia tôi chợt biến mất...

Gần một năm trôi qua kể từ ngày tôi viết entry "Nếu một ngày kia tui chợt biến mất...", năm nay tôi lại viết một entry như thế nữa để xem có gì xảy ra.

... tôi ko còn réo gọi lũ bạn đi LK nữa vì cái hội đó giờ đã tan rã, nó tan rã một cách thầm lặng ko giống như khi nó bắt đầu vô cùng ồn ào. Mỗi đứa giờ mỗi ngả thật rồi. Tôi chỉ việc biến mất mà ko cần lời chào tạm biệt.

... tôi ko còn đón xe bus số 6 hay 56 nữa vì giờ tôi đã có xe máy và tôi có thể đi tung hoành khắp mọi nơi theo ý muốn.

... tôi cũng ko vào công viên để ngồi uống một ly cafe đá vì tôi có đang gặp một số vấn đề.

... tôi sẽ ko vào Gloria nữa vì đã từ lâu rôi ko còn đặt chân đến đó nữa.

... tôi sẽ ko gọi cho bạn vì tôi ko muốn làm phiền một người bạn tốt như bạn, và ko muốn bạn phải lo lắng cho tôi.

... tôi sẽ nói với mẹ rằng tôi phải đi công tác xa một thời gian.

... tôi sẽ nhắn cho em "Anh sẽ nhớ em nhiều lắm" rồi tắt máy.

Và rồi, tôi biến mất...

No comments:

Post a Comment