Thursday, September 1, 2011

Kỷ niệm


Tôi vẫn còn nhớ ngày đầu tiên tôi đặt chân vào công ty, ngày hôm đó trời nắng đẹp. Nắng rọi xuyên qua cửa sổ làm cho công ty trông có vẻ vui tươi hơn. Đó là sự khởi đầu mới của tôi sau những ngày tháng ảm đạm, và khi đó, tôi ko biết điều gì sẽ xảy ra với mình vào những ngày tháng làm việc tại đó.

Gần 1 năm sau, công ty đã chuyển văn phòng. Văn phòng mới to hơn, đẹp hơn, đông người hơn nhưng tôi vẫn thích cái văn phòng cũ với cái bề bộn, lộn xộn nhưng đầy những con người tôi quen biết. Hôm rồi tôi đi xem "Smurf", tôi nhớ có đoạn mấy con xì trum nói với cái anh chàng nọ rằng đổi nhà to hơn thì khoảng cách giữa hai người sẽ lớn hơn. Ở cái văn phòng mới này tôi cũng cảm thấy thế, đã có nhiều thứ thay đổi...

Tôi ko còn đi một vòng xa để đưa T sách hay ổ cứng
Tôi ko còn nói "Ohayou gozaimasu" lúc sáng và "Osaki ni sitsurei shimasu" vào lúc về
Tôi ko còn đi lấy nước để từ vị trí đó, tôi mới nhìn thấy em
Tôi ko còn những phút xem film vào giờ nghỉ trưa
Tôi ko còn cảm giác ngồi nói chuyện với 2 đồng sự kế bên
...

Tôi nghĩ ngày mình chia tay công ty này sẽ diễn ra một cách bình thường như mọi ngày, như cái cách mà tôi cố gắng bình thường hóa mọi thứ xung quanh. Đã từ lâu tôi ko còn nghĩ mình là người đặc biệt như cái bản chất vốn phải có của mình.

Thái độ tôi xoay chuyển, ko phải là 180 độ, mà xoay chuyển theo những đường ngoằn ngoèo mà tôi ko lường trước được. Tôi cười nói với bạn như chưa bao giờ có gì xảy ra, dù đã có lúc tôi ko muốn nhìn thấy mặt bạn nữa.

Rồi.....
Bỗng nhiên... tôi nhớ về quá khứ...

Đôi khi, tôi lại thốt lên "giá mà..." để rồi tự mình dẹp bỏ những suy nghĩ hoài niệm đó. Tôi ko còn muốn sống trong quá khứ nữa, dẫu sao thì trái đất vẫn quay. Có khi, một ngày kia, tôi đứng giữa cuộc đời, rồi khung cảnh xung quanh bắt đầu trắng toát, tôi nghe một tiếng gì đó từ xa tít mù, rồi tôi nhìn xung quanh, hoàn toàn trắng toát, tôi ko biết mình đang đi đâu và nên đi đâu. Tôi vô định...

"Có những nỗi buồn vẩn vơ và suy tư..."

Một ngày đầy tâm trạng...

No comments:

Post a Comment