Friday, November 12, 2010

Những ngày xưa thân ái... và chuyện đọc sách


Hôm nay mới đi đám cưới nhỏ bạn hồi lớp 12. May mắn là tiệc cưới tổ chức cách nhà tui 2 phút... đi bộ nên tui cũng không tốn nhiều sức để đi cho lắm. Gần cuối tiệc, lúc ngồi nói chuyện với thằng bạn, tui chợt nhận ra một điều rồi hỏi nó "Mày có nhớ chỗ này hồi trước ko?"

1. Hơn 5 năm trước, khi những ngày học cấp 3 vừa kết thúc là đến kỳ thi. Bọn tui, theo tui nhớ thì có khoảng 5, 6 đứa, lúc đó chơi thân với nhau hơn bây giờ nhiều, cùng nhau đi ôn thi. Tụi tui ko đến trung tâm ôn luyện nào cả mà toàn là tự học. Địa điểm tập trung chính là cái nơi mà tui ngồi cụng ly "dzô dzô" với mấy đứa bạn lúc này. Ngày trước, nơi này từng là thư viện. Tui nhớ bọn tui học thì ít, tám chuyện và đọc báo thì nhiều. Cứ ngày này qua ngày khác, cho đến khi chán thì giải tán. Sau kỳ thi đại học, chỉ 2 đứa là đậu đại học, một đứa Kinh Tế, đứa kia là SP Kỹ thuật. Số còn lại toàn học Cao đẳng. Rồi hơn 3 năm sau, số Cao đẳng lần lượt Tốt nghiệp, trong đó có người là cô dâu của ngày hôm nay, 2 đứa học đại học chỉ còn 1 và bọn tui ít chơi với nhau hơn ngày trước. Rồi lại 2 năm nữa trôi qua... chẵn 5 năm... và chắc ít ai nhớ đến những ngày đó. Có thể có người ko muốn nhớ, có thể đối với người khác là nó như chưa bao giờ tồn tại, còn đối với tui thì nó vẫn hiện hữu vì nơi đó chỉ cách nhà tui 2 phút đi bộ mà. Tui vẫn luôn luôn được nhắc nhở...


2. Tui đọc Harry Potter lần đầu, có thể xem như thế, vào những ngày đó. Lúc đó, tui chẳng có động lực nào thi đại học, mục tiêu chỉ là trung cấp, thi đại học chỉ là cho biết, để sau này nếu có con thì có thể nói với con mình rằng mình cũng từng thi đại học. Cũng vì lý do đó mà tui ko chú trọng việc học cho lắm. Lúc lên thư viện gặp mấy đứa bạn, thấy rảnh quá nên mượn thằng bạn một cuốn Harry để đọc và sau đó là thích mê bộ sách. Khởi đầu việc đọc sách của tui là như thế nhưng mãi đến 3 năm sau, tui mới bắt đầu đọc nhiều sách.
Ban đầu, với sự trẻ trung của một con người mới vào đời, tui toàn đọc loại "dạy đời" để rồi sau đó ít khi nào đụng lại những cuốn đó vì chúng hơi bị nhàm. Tui chuyển sang đọc truyện. Năm ngoài là thời kỳ đọc sách khủng khiếp của tui. Cái tủ sách ban đầu trống trơn mà chỉ sau 1 năm nó gần như ko còn chỗ để. Tui sa vào "sự đua đọc sách".
Thật may là đến giờ tui đã dừng hẳn việc mua sách sau cuốn "The Lost Symbol". Ko hẳn là tui ko thích đọc sách nữa, mà bây giờ tui đọc lại những cuốn chưa đọc, những cuốn đã đọc rồi mà chả nhớ gì nhiều. Ví dụ như cuốn "Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời", lần đầu đọc, tui chỉ cảm nhận được có một thằng cha cưới một nhỏ nhà giàu sau một thời trai trẻ phóng túng và sống ko mục đích. Chỉ thế thôi. Nhưng khi tui đọc lần thứ hai, tui nhận ra được nhiều điều hơn và có suy nghĩ khác hơn hồi trước nhiều. Để xem review cuốn sách này ở lần đọc thứ 2 của tui, nhấn vào đây.

3. Hết muốn viết rồi mặc dù còn chuyện để nói... Đi ngủ!

No comments:

Post a Comment