Saturday, November 6, 2010

Chuyện sinh nhật


1. Theo trí nhớ của tui là từ trước tới giờ tui chỉ viết đúng 1 bài về sinh nhật của mình, đó là hồi năm 2007... Lúc đó, tui sắp ra Đà Nẵng thi OLP Tin học, ngày khởi hành đúng ngày 07/11. Sự trùng hợp đó khiến cho tui rất là thích và tui đã "làm" luôn 1 entry ngắn bằng tiếng Anh. Bây giờ tui ngồi đọc lại chả hiểu mình viết cái quái gì nữa.
Nhờ xem lại mấy entry cũ, tui mới thấy mình cũng từng lãng mạn hết sức, lãng mạn đến mức... sến như con hến. Tui biết tui cũng từng có thời mộng mơ, những mộng mơ viển vông kiểu "trái đất này toàn người tốt". Bây giờ tui cũng còn mộng mơ, và tất nhiên là thực tế hơn nhiều. Tui muốn có một chiếc xe máy của riêng mình (cái này tui suýt thành công), tui muốn có một em 500D để có thể chụp hình một cách manually, tui muốn có một cái laptop để mỗi sáng thứ Bảy ra quán Tuấn Ngọc ngồi nhâm nhi một ly cafe và enjoy cảm giác yên bình.
Mục tiêu tui chỉ có vậy, nhiều lúc thấy nó vật chất đến mức tầm thường, nhưng mà vẫn chưa đạt được một cái nào. Nếu cách đây nửa năm, tui ko bốc đồng nghỉ việc thì chắc chắn tui đã có một chiếc xe máy và nếu may mắn hơn nữa, tui có luôn em 500D. Nói như thế ko có nghĩa là tui hối hận vì quyết định nghỉ việc của mình, tui chỉ thấy hơi tiếc thôi, mà những gì nằm trong định nghĩa "tiếc" thì sẽ nhanh chóng được xóa đi nếu có cái gì đó tốt hơn. Có thể ko lâu sau, tui có thể tự tin rằng mình đã quyết định đúng. Bây giờ tui cũng tin là mình quyết định đúng, chỉ những người muốn một công việc bình lặng mới ko nghĩ thế.
Mục tiêu vật chất của tui là thế, còn về tinh thần thì tui chỉ cần có gia đình là đủ, ko phải có vợ con mà là có bố mẹ và mấy anh em. Thế là xong mấy điều ước cho sinh nhật lần thứ 23 của mình.

2. Tui mới đọc được trên mạng một entry nói về sinh nhật, ngẫm cho kỹ thì thấy cũng khá là chính xác. Sinh nhật là một cái gì đó mơ hồ lắm. Tui được mấy thằng bạn tặng cho một cái áo hồi năm 2008. Sang năm 2009 thì chúng nó chẳng ừ hử gì nữa, lúc đó hơi thất vọng một tí nhưng mà ko trách chúng nó được. Đến năm nay, hình như tui chẳng muốn ai chúc mừng sinh nhật mình.
Thứ nhất là trào lưu FB lên cao quá. Cứ như một anh viết trên blog là "nhờ" FB mà người ta chẳng cần tốn sức nhớ ngày sinh của bạn mình, cứ sắp tới ngày là FB báo ầm ỹ. Thế là đúng ngày hôm đó, một đám hùa nhau vô "Happy birthday!". Một số thấy như vậy đơn điệu quá nên viết sao cho khác người tí, ví dụ như "Hấp-pi Bớt-đây", coi như là cố gắng, gặp tui là tui cho một tràng pháo chân [Vì đọc FB trên máy nên ko nhất thiết phải vỗ tay].
Tui cũng thuộc dạng thích khác người một tí, tui chả thèm chúc khỉ gió gì. Trừ trường hợp đó là một người tui thích [tám, triết lý...] thì tui mới nhắn một cái tin di động hoặc chat. Nói đi nói lại thì tui cũng dùng công nghệ để "Hấp-pi Bớt-đây" người khác. Đúng là mèo chê mèo dài đuôi. Cái này cũng là lý do thứ hai mà tui ko muốn nhận lời chúc mừng sinh nhật. Tại vì tui đâu có chúc người ta đâu, để người ta chúc lại thấy hổ thẹn lắm ^^

3. Tui đã lập schedule cho ngày sinh nhật của mình từ cách đây một tuần.
Vì đó là Chủ Nhật nên tui sẽ đi học đến trưa. Sau khi học xong, tui sẽ phóng sang Galaxy, mua một vé xem R.E.D và một hộp bắp rang và coi đó như là quà sinh nhật cho chính mình.
Sau khi xem film, tui sẽ phóng trở về trường và học thể dục. Tui đặt mục tiêu là sẽ lại thắng một chầu nước mía nữa.
Đến 5h chiều, tui lại phóng sang sân cầu lông để chơi với IVS.
8h tối tui sẽ về đến nhà, rồi sau đó thế nào cũng được.
Kế hoạch là thế nhưng mà trước mắt tui thấy nó bị bể mất rồi. Thôi, phó mặc cho ngày mai vậy.

Làm một entry mừng sinh nhật sớm hơn một ngày vì mai có thể tui sẽ bận.
Happy birthday to me.

No comments:

Post a Comment