Friday, September 3, 2010

Vườn Xoài: Ngày ấy và bây giờ

Vườn Xoài.

Có lẽ ông trời cũng thương đám tụi tui nói chung và tui nói riêng, trời rất đẹp dù có hơi nắng. Nhớ lại một thời gian tui cũng ham hố đi chơi nhiều, cũng nhiệt tình nhiều rồi chẳng còn chút hứng thú gì với những điều mà mình đã từng rất tận tâm. Có lẽ vì tui bị hụt hẫng khi mới bước vào đời. Thôi, bỏ qua.

Lần đầu tui đến Vườn Xoài cách đây hơn 2 năm. Khi đó, chẳng biết nó nằm chỗ nào nên đi lạc cả mấy km. Vườn Xoài lúc đó đẹp, đẹp hơn bây giờ mặc dù nếu theo nhận định khách quan thì nó chả thay đổi là bao, có lẽ lúc đó tui còn có những điều để mà mong đợi.

Lần này trở lại Vườn Xoài, sao mà đông thế không biết! Hóa ra trở lại người bình thường là phải như thế này đây. Phải hòa nhập vào cộng đồng, phải như thế... như thế... và như thế...

Đi nhiều, xông pha nhiều, hóa ra trở về chơi với lớp mình là hay nhất. Chẳng bao giờ bị bỏ rơi, chẳng bao giờ bị ganh ghét, mỗi khi chán thì lại có những điều để mà vui. Nói chuyện với nhau thì lại cực kỳ thoải mái, chẳng phải lo mất lòng chỗ này, chỗ kia.

Thở dài một cái... điều gì sẽ đến?

No comments:

Post a Comment