Sunday, August 29, 2010

[Review] Band of Brothers - Ep 09: Why We Fight [2001]


Đáng lẽ tui không nói về film này đâu vì tui từng nói một lần rồi, nhưng hồi trưa này vô tình mở kênh HBO, thấy đang chiếu ngay tập này nên tui cũng tiện thể xem lại một tí.

1. Nghe cái tựa thì cũng biết nó hơi bị triết lý rồi. Tui nhớ đến bài "Blood upon the Risers" có câu "Gory, gory, what a hell of a way to die?", mà trong film này cũng có hát bài này nữa. Tui thì tui không dám triết lý về cái chuyện này vì tui nói chuyện chả hay tí nào, nói một hồi sẽ ra nói dai nói dài nói nhảm nói dở.


2. Tui đã khóc thật khi lần đầu tiên xem tập này. Nói thật là tui không thể kiềm chế cảm xúc của mình khi đó. Tui không hiểu nổi tại sao giữa con người với nhau mà họ có thể làm như vậy được. Tui nghĩ khi lên film thì có lẽ người ta đã giảm bớt đi cái phần thực tế tàn bạo của mấy trại tập trung, nhưng tui vẫn thấy vô cùng... thế nào nhỉ... tui không biết diễn tả cảm xúc đó.
Tui nhớ cái cảnh người đàn ông Do Thái kể lại với người lính là quân Đức đã đi đâu, rồi anh ta nói chỗ trại giam những người nữ, sau đó hình như anh ta nhớ đến ai đó và gọi lớn lên sau đó anh ta thẫn thờ vừa đi vừa khóc.
Tui nhớ cảnh vài người lính mở cửa một khu nhà. Họ vào trong, người nằm la liệt cạnh nhau, một số người đã chết.
Tui nhớ cảnh 2 người lính phát hiện ra trên tay một số người chết có đóng dấu, một người nói: "Như là súc vật".
Tui nhớ cảnh một người ngồi thẫn thờ ôm người em trai [hoặc anh trai] của mình đã chết.
Tui nhớ cảnh người lính mở một cái cửa đẩy giống nhà kho ra và trong đó chất đầy xác người.
...


3. Tui thấy cách đây 65 năm, ở một mặt nào đó, người ta cố gắng chiến thắng Phát xít trong WWII để giải thoái cho con người khỏi một sự đối xử tàn bạo. Vậy mà giờ đây, tui thấy người ta không thể thắng nổi cái sự mà gọi là vô cảm. Ai cũng hô hào, cũng lên án, cũng viết này viết nọ, mà biết đâu ra đường thấy rác dưới chân không thèm nhặt lên đã thế còn hiên ngang xả thêm rác nữa.

Bao giờ con người lại là con người?

No comments:

Post a Comment