
1. Tui nhớ cái thời mà ko đủ tiền mua lồng đèn, loại lồng đèn bằng tre và mấy tấm giấy màu á, bọn tui đành phải chơi "chay" bằng cách mua một mớ đèn cầy về đốt. Cắm hết chỗ này đến chỗ kia trên hàng hiên nhỏ xíu trước nhà. Để rồi sáng hôm sau phải lấy thìa cạy hết mớ sáp đóng lại trên nền. Vậy mà vui!
2. Cũng vì ko có tiền mua lồng đèn mà chúng tôi mới chịu hì hục làm vài chiếc cho chính mình. Đằng sau nhà tui, ngày đó, có rất nhiều cây. Nào là chùm ruột, mận, ổi... Mặc dù nó ko dành cho việc sản xuất, tức là quả to, nhưng thỉnh thoảng ra trái, đi hái cũng vui. Lúc đó cũng có vài bụi tre, là nguyên liệu chính để làm lồng đèn. Nào là đi chặt tre, tuốt tre, bị chảy máu là chuyện thường. Rồi sau đó lấy kẽm cột lại. Lồng đèn hình ngôi sao là thông dụng nhất. Ngày đó, nếu may mắn thì người lớn sẽ mua giấy kiếng cho dán, ko thì lấy giấy tập dán. Cũng chẳng kém vui tí nào. Tui nhớ có lần, anh em bọn tui còn làm cái lồng đèn hình ngôi nhà, một người chui vô được, có cái lỗ để đưa đầu lên. Quá đỉnh!
3. Đèn cầy là thứ ko thể thiếu mỗi khi Trung Thu đến. Thế mà giờ đây, tui thấy người ta chế ra mấy cái lồng đèn bằng pin, cò nhạc nữa. Hay thì hay đấy nhưng mà tui ko thích mấy cái vụ đó. Một trò rất là "hầm hố" là làm cho sáp đèn cầy chảy lỏng ra hết, trộn bọn nó chung với nhau ra được cái màu hỗn hợp nhìn cũng vui vui. Sau đó lấy một cái tim đèn cầy cắm vào giữa, và đốt nó. Tui ko nhớ là nó có tự tắt bao giờ chưa, hình như toàn là tự bọn tui chơi chán và tắt nó.
4. Nhắc tới phấn là nhắc tới học. Ko biết từ bao giờ phấn và bảng dính liền với "học" nữa. Hình như khi tui được sinh ra thì nó đã vốn như thế rồi. Tui thích cái trò cắm một viên phấn, sau đó nhiễu sáp đèn cầy lên, chờ cho nó khô rồi đốt viên phấn lên. Nó cháy rất là lâu. Cách này đỡ phải đi cạo sáp hì hì.
5. Cái thời tui đang nhớ tới cách hiện tại ko quá xa, chắc cũng gần 20 năm cho đến 10 năm thôi, thế mà cuộc sống thay đổi đến chóng mặt. Ngày đó, con nít thấy lồng đèn pin là mắt sáng rực vì lạ, còn bây giờ, con nít mà thấy lồng đèn bằng tre, giấy kiếng là mắt cũng sáng rực ra vì trước giờ toàn thấy nó trên hình và TV. Tự dưng tui bỗng nhớ đến film "Wall-E"...
hồi đó em thích chơi nấu ăn àh, lấy cái lon sữa bò đặt lên "cái bếp tự tạo" bằng mấy viên gạch xếp lại, đốt lửa ở trong, cạo phấn ra, bỏ vào mấy cây đèn cầy đã rút tim, bỏ lá cây, bỏ bất cứ cái gì hay ho kiếm đc vô :]]...cuối cùng ra cái hỗn hợp sáp đông lại nhìn quái quái.=]]
ReplyDelete