Friday, April 22, 2011

Những chuyến đi


Vậy là kết thúc mùa Chay. Đúng ngay hôm nay, lễ Chúa chịu chết, tôi cũng vừa hoàn thành việc của mình. Tối nay có vẻ là một tối khó ngủ, chắc là vì những hôm thức khuya trước. Vì thế mà tôi ngồi viết vài thứ để nhận ra rằng mình đã được gì và mất gì trong thời gian qua.
Nhưng trước đó, tôi phải tổng kết lại những gì mình đã cùng ACE làm cho cộng đoàn: Diễn nguyện.

1. Vở đầu tiên trong mùa Chay là "Đâu có tình yêu thương", sáng T5 24/02/2011, diễn ở Đan viện Biển Đức [Dòng nữ]. Hóa ra tôi diễn ở "sân nhà", có thể cho là vậy vì nơi này cách nhà tôi khoảng 10 phút đi bộ. Lần diễn này không thành công lắm, ít nhất là đối với tôi. Giọng thì vẫn bị đớt như ngày nào, đã thế còn nói nhỏ, diễn xuất chưa tự nhiên... Tôi chỉ ngừng tham gia nhóm khoảng 1 năm thôi mà khả năng diễn kém đi hẳn. Nhưng ko sao, tôi đã quen với việc làm lại từ đầu rồi nên thêm một lần nữa cũng ko hề gì.

2. Vở thứ hai, diễn ở trung tâm khuyết tật Bình Triệu, chiều tối T7 19/03/2011, cũng coi như là "sân nhà" vì vẫn ở Thủ Đức. Nhờ dịp này mà tôi trở lại nhà thờ Fatima sau nhiều năm ko đến đó. Lần này, mặc dù đã cố gắng hơn nhưng theo tôi thì vẫn còn kém với vai Gioan, và vẫn trong "Đâu có tình yêu thương". Tối hôm đó có sự kiện đáng nhớ nhất là xe của một anh trong nhóm bị trộm nhưng may mà lấy lại được.

3. GX Tân Đông, vở "Người con hoang đàng", chiều T3 22/03/2011. Vì bận đi làm nên tôi ko tham gia được.

4. Nhà thờ Phan Rang, vở "Đâu có tình yêu thương", tối T7 26/03/2011. Đây là chuyến đi xa nhất của nhóm trong mùa Chay năm nay. Sau 2 lần diễn trước, tôi đã rút được nhiều kinh nghiệm và bắt đầu "nóng máy", nên lần này diễn có phần khá hơn. Đáng tiếc là ko có quay film để về nhà xem lại rút kinh nghiệm.

5. Cũng trong tối hôm đó, sau khi diễn "Đâu có tình yêu thương", chúng tôi di chuyển sang GX Tấn Tài và diễn "Người con hoang đàng". Đây là lần đầu tiên tôi diễn vở này nên lúc mới vào bị mất tập trung. Cũng may là mọi việc sau đó tốt hơn. Sau khi diễn còn được Cha Xứ mời ăn.

6. Sáng hôm sau, CN 27/03/2011, chúng tôi lại diễn vở "Người con hoang đàng" ở nhà thờ Phan Rang. Đây là phát sinh ngoài ý muốn. Nhưng cũng nhờ thế mà hôm đó, lần đầu tiên tôi thấy thiếu nhi tranh nhau đứng phát biểu đến như thế. Và đặc biệt hơn là có một cô bé gọi tôi lại sau vở diễn và khóc nức nở vì nội dung vở kịch khá giống với hoàn cảnh của cô bé. Nói thật ra thì tôi có vui khi gặp tình huống như thế vì ít ra, nhóm chúng tôi đã truyền tải được cái gì đó đến người khác.

7. Chiều T4 30/03/2011, lại diễn "Người con hoang đàng" ở GX Tân Thành. Tôi, tiếp tục vì công việc, nên ko tham gia.

8. Sáng CN 03/04/2011, nhóm tôi diễn vở "Phúc Âm Thứ Năm" duy nhất trong mùa Chay và cử tọa toàn "thứ dữ", là các doanh nhân Công giáo. Sau đó, Đức Hồng Y đến làm lễ nữa. Buổi diễn hôm đó thành công ngoài mong đợi. Bố Lộc cho mỗi người 9đ. Lúc đó tôi cũng ko tin vào những gì mình đã chứng kiến vì ngay tối hôm trước, nhóm còn chưa tập ổn vở này. Thế mà lần này diễn khá hay, đúng là diễn bằng Đức Tin.

9. Chiều T7 09/04/2011, diễn "Người con hoang đàng" ở Bình Phước qua sự "mai mối" của Sơ Ngọ. Tôi ko đi diễn, đây là điều khá đáng tiếc.

10. Chiều T4 13/04/2011, lại vở "Người con hoang đàng" nhưng ở Phương Lâm. Lại một lần nữa tôi ko tham gia.

11. Chiều T7 16/04/2011, tiếp tục là vở "Người con hoang đàng" ở Phú Dòng, GX Chúa Cứu Thế. Lần này tôi tham gia và vào vai người em. Lần đầu diễn vai người em tôi bị "khớp" nên ko được tốt. Nhưng cũng may là mọi người ở đó rất thích. Và tôi vô cùng cám ơn Cha Quang vì đã "dám" tin tưởng giao cho nhóm tôi nhiệm vụ này vì Cha chưa bao giờ xem nhóm tôi diễn trước đó. Chắc là Cha cũng lấy Đức Tin mà đi. Tôi nói điều này vì một chuyện nhỏ xảy ra ở lần diễn cuối cùng trong mùa Chay năm nay.

12. Lần diễn cuối, vẫn là "Người con hoang đàng" và diễn ở Tiên Chu. Theo sắp xếp thì tôi sẽ vào vai người anh nhưng đến phút cuối, Sơ mà "mai mối" cho chúng tôi ko đồng ý tôi diễn và bắt một anh mà Sơ biết trong nhóm diễn. Lúc đó tôi tức lắm chứ, và còn quyết định là "nghỉ chơi" với Sơ. Chắc là Sơ chưa xem tôi diễn và cũng ko dám "lấy Đức Tin mà đi". Dù sao thì cơn uất ức cũng đã qua nên giờ tôi lại thấy chuyện đó bình thường. Xem như đó là một kết thúc đáng nhớ.

Vậy là tôi đã diễn 7 lần, 4 vai, 3 vở ở 6 nơi khác nhau. Một con số ko hề ít. Hy vọng là mùa Vọng năm nay cũng sẽ đắt show như thế.

Còn chuyện được gì và mất gì đành để kỳ sau vì bây giờ tôi buồn ngủ rồi.

No comments:

Post a Comment