Mới sáng sớm, chưa gì đã gặp cái vụ ngoài nhà nghỉ công đoàn đang đào đường, chui đầu vào đó và bị mắc kẹt, tất nhiên. Theo tui đáng lẽ tui ko bị kẹt lại ở đó đâu, tại vì có cái ông nào chạy xe ba bánh của TQ sản xuất đó, cái đường nhỏ xíu vừa đủ cho 2 đầu xe máy chạy qua chạy lại, ổng lao vô luôn, thế là kẹt! Mà tui nghĩ đáng lẽ tui cũng ko kẹt lâu thế nếu mấy người ở phía sau, từ cả hai phía, đừng có ráng chen lên làm lấp mất khoảng trống để chiều ngược lại chạy. Tóm lại là ún tắc cục bộ. Bởi thế mới thấy người Việt Nam ta thế nào. Này nhé, những người mà ăn mặc lịch sự đi xe tay ga thì đứng đó mà chửi, còn mấy người đi xe cùi bắp, đi bán rau muống,... thì nhảy xuống, xông xông đẩy hộ mấy chiếc xe bị lọt vào vùng trũng, rồi thì phân phối người chạy, xong rồi họ lên xe đi tiếp. Tui chả quy nạp sai, tui chỉ nghĩ cái áo đúng là ko làm nên được thầy tu!
2. Sáng nay chạy ngang Bùi Thị Xuân, ghé vô mua ổ bánh mì và ly cam sữa, xong rồi phóng tới trường. Hấp tấp chạy vào, sợ lỡ ông thầy điểm danh thì chết dở, ai dè cái lớp trâu bò, tuần rồi bị ông thầy giáo huấn cả tiếng đồng hồ vậy mà ko bỏ cái tật vô lớp trễ. Tưởng sao vô trễ, chỉ là ngồi tám ở dưới sân. Đúng là chuyện tám, tám tới chết vẫn còn chuyện để tám.
Cái điều tui lấy làm lạ là tại sao tụi này hôm nay mặc áo thể dục nhiều thế, chẳng biết có phải ngày hội gì hay ko. Mà lúc đó tui thấy có thể là định chơi "tay đôi" với đám sinh viên mới bên khoa du lịch. Nói tới đây mới nhớ, cái đám sinh viên mới bên du lịch, hay cái gì đó, mặc đồ đẹp thiệt. Trừ mấy thằng con trai ra, còn lại đám nữ mặc toàn váy, đỉnh luôn!
Sau khi vô lớp mới biết được cái tin vô cùng nóng hổi: Từ tuần này lớp bắt đầu học thể dục. Trời pơ là trời! Học kỳ cuối còn phải học thể dục nữa! Thế là tui ngẩn ngơ vì chả biết làm sao, chẳng lẽ học xong môn này, chạy xe về nhà thay đồ, như thế mất ít nhất 1 tiếng rưỡi, chưa kể tiền xăng. Dạo này tui đang tiết kiệm mà cứ bị quỷ ám hoài, mới tối hôm qua tự dưng chạy vô SG làm đổ mất gần 50k xăng. Tui mà biết trước là tui đi uýnh cầu lông rồi đi họp lớp cho rồi. Đành tự nhủ ở đời, tái ông mất mã là chuyện thường.
3. Với sự thông minh và sáng suốt của mình, tui vẫn lấy được đồng phục thể dục mà ko phải về nhà. Số là thằng em tui, CN nào nó cũng tới Trung Tâm Mục Vụ để học giáo lý, nên tiện thể tui nói nó mang đồ vô. Lúc nó đưa đồ thì, nói thẳng ra, tui đang đi chơi với bạn [nữ] để chờ tới giờ học.
Tui cũng hơi bị may là ban đầu tui có plan đi với Th, nhưng mà cuối cùng Th bận đột xuất, ko đi được. Tui quyết định đi Làng Hà Lan một mình. Nhưng số trời, tui rủ được N đi chung, mà có thể nói nhỏ này ham hố nên đòi theo. Tưởng chuyện cũng đơn giản có thế thôi, ai dè ra bãi giữ xe, tui mất 15 phút kiếm xe. Chả biết mấy thằng giữ xe quăng chiếc "Giấc mơ" của tui ở đâu, mà tui kiếm muốn lòi con mắt. Cuối cùng tui phát hiện ra nó nằm ở cuối cuối cuối bãi giữ xe. Chưa kịp mừng vì tìm được xe, tui lại phát hiện ra bánh xe sau bị xẹp. Yaaa, thằng khốn khiếp nào chơi mình vậy ta?! Rõ ràng lúc tui gửi xe là nó vẫn bình thường mà.
Cũng may bên phía ĐH Sư phạm có chỗ sửa xe. Tui dắt vô, cái chú sửa xe hỏi
"Vá xe à"
"Con cũng ko biết. Chú bơm lên dùm con. Hồi nãy con gửi xe nó bình thường. Chắc có đứa nào xì bánh xe"
"Tại mày ko chở gái đi đó con. Cuối tuần phải chở gái đi chơi, ko thì thế này đấy"
Tui cũng hơi chới với nhưng mà thực ra tui cũng quen mấy cái lời này rồi, với lại thấy ông chú này thú vị, tui "quất" lun.
"Có con nào đâu mà chở hả chú"
"Gần nhà tao có cái con kia, nó quen hai thằng, một thằng miền Nam, một thằng miền Trung. Tối thì nó ngủ với thằng miền Nam, sáng thì nó ngủ với thằng miền Trung. Ở nhà trọ khỏi trả tiền."
Tui nghĩ nhỏ này cũng dữ, một mình "quất" luôn được hai thằng. Ông chú nói tiếp:
"Nhưng mà con đừng quen mấy đứa đó. Mấy đứa đó chỉ sống vì tiền thôi. Tụi nó chỉ biết có tiền. Sống nhục lắm!"
Tới đây tui ko biết là còn chuyện "quái đản" nào xảy ra nữa ko. Hết chuyện kẹt xe, giờ tới ông chú vá xe. Đúng là chuyện chỉ có ở VN.
"Xong rồi đó. Chạy thử đi. Chạy cỡ nửa tiếng mà nó ko xẹp thì ko có gì"
"Bao nhiêu tiền, chú"
"Một ngàn"
Tự nhiên nghĩ, được dạy lại một bài học mà tốn có một ngàn. Cám ơn cái bánh xe bị xẹp. Đúng là tái ông mất mã.
4. Tưởng chỉ có vài đứa điên, hóa ra có hàng tỷ tỷ tỷ người điên như mình. Trưa nắng chang chang, vậy mà cũng có khá nhiều người tới Làng Hà Lan. Mặc dù mấy cửa hàng chưa mở nhưng tui thấy đó là điều kiện thuận lợi để chụp hình. Thế là tui với nhỏ N nhảo vô "quất" luôn. Được cỡ hai hay ba chục tấm gì đó. Chụp chơi là chính nên hình chả có gì hay ho, chỉ có tấm tui ôm cánh buồm là nhìn "ngon ngon" tí. Đang chụp đã đời thì mưa. Mưa hả? Chơi luôn! Đúng là chơi liều, tại vì nhỏ N mang theo cái laptop, mưa vô là đi luôn gần 20tr hehehe. May mà mưa lâm râm rồi dứt hẳn.
Nếu mà bình thường, ăn cơm chắc tốn cỡ 20k là cao, tự dưng ham hố đi cái này, bị con nhỏ bắt mua cá viên chiên, đi đứt mất 30k. Đã thế, ăn xong, có cảm giác khó chịu trong bụng. Tui nói thiệt là tui khoái Tào Tháo lắm, nhưng mà tui ko muốn gặp ổng tí nào. May quá! Khó chịu tạm thời... May thêm cái nữa là được mua một chai Twister. Mà con gái thiệt là khó hiểu đó nha. Rõ ràng nhỏ này đòi ăn kem, mặc dù tui gợi ý mua nước uống, vậy mà lúc ăn kem xong, tu uống cũng nửa chai cam rồi, tui cất cái chai vô, nhỏ này la2. Sáng nay chạy ngang Bùi Thị Xuân, ghé vô mua ổ bánh mì và ly cam sữa, xong rồi phóng tới trường. Hấp tấp chạy vào, sợ lỡ ông thầy điểm danh thì chết dở, ai dè cái lớp trâu bò, tuần rồi bị ông thầy giáo huấn cả tiếng đồng hồ vậy mà ko bỏ cái tật vô lớp trễ. Tưởng sao vô trễ, chỉ là ngồi tám ở dưới sân. Đúng là chuyện tám, tám tới chết vẫn còn chuyện để tám.
Cái điều tui lấy làm lạ là tại sao tụi này hôm nay mặc áo thể dục nhiều thế, chẳng biết có phải ngày hội gì hay ko. Mà lúc đó tui thấy có thể là định chơi "tay đôi" với đám sinh viên mới bên khoa du lịch. Nói tới đây mới nhớ, cái đám sinh viên mới bên du lịch, hay cái gì đó, mặc đồ đẹp thiệt. Trừ mấy thằng con trai ra, còn lại đám nữ mặc toàn váy, đỉnh luôn!
Sau khi vô lớp mới biết được cái tin vô cùng nóng hổi: Từ tuần này lớp bắt đầu học thể dục. Trời pơ là trời! Học kỳ cuối còn phải học thể dục nữa! Thế là tui ngẩn ngơ vì chả biết làm sao, chẳng lẽ học xong môn này, chạy xe về nhà thay đồ, như thế mất ít nhất 1 tiếng rưỡi, chưa kể tiền xăng. Dạo này tui đang tiết kiệm mà cứ bị quỷ ám hoài, mới tối hôm qua tự dưng chạy vô SG làm đổ mất gần 50k xăng. Tui mà biết trước là tui đi uýnh cầu lông rồi đi họp lớp cho rồi. Đành tự nhủ ở đời, tái ông mất mã là chuyện thường.
3. Với sự thông minh và sáng suốt của mình, tui vẫn lấy được đồng phục thể dục mà ko phải về nhà. Số là thằng em tui, CN nào nó cũng tới Trung Tâm Mục Vụ để học giáo lý, nên tiện thể tui nói nó mang đồ vô. Lúc nó đưa đồ thì, nói thẳng ra, tui đang đi chơi với bạn [nữ] để chờ tới giờ học.
Tui cũng hơi bị may là ban đầu tui có plan đi với Th, nhưng mà cuối cùng Th bận đột xuất, ko đi được. Tui quyết định đi Làng Hà Lan một mình. Nhưng số trời, tui rủ được N đi chung, mà có thể nói nhỏ này ham hố nên đòi theo. Tưởng chuyện cũng đơn giản có thế thôi, ai dè ra bãi giữ xe, tui mất 15 phút kiếm xe. Chả biết mấy thằng giữ xe quăng chiếc "Giấc mơ" của tui ở đâu, mà tui kiếm muốn lòi con mắt. Cuối cùng tui phát hiện ra nó nằm ở cuối cuối cuối bãi giữ xe. Chưa kịp mừng vì tìm được xe, tui lại phát hiện ra bánh xe sau bị xẹp. Yaaa, thằng khốn khiếp nào chơi mình vậy ta?! Rõ ràng lúc tui gửi xe là nó vẫn bình thường mà.
Cũng may bên phía ĐH Sư phạm có chỗ sửa xe. Tui dắt vô, cái chú sửa xe hỏi
"Vá xe à"
"Con cũng ko biết. Chú bơm lên dùm con. Hồi nãy con gửi xe nó bình thường. Chắc có đứa nào xì bánh xe"
"Tại mày ko chở gái đi đó con. Cuối tuần phải chở gái đi chơi, ko thì thế này đấy"
Tui cũng hơi chới với nhưng mà thực ra tui cũng quen mấy cái lời này rồi, với lại thấy ông chú này thú vị, tui "quất" lun.
"Có con nào đâu mà chở hả chú"
"Gần nhà tao có cái con kia, nó quen hai thằng, một thằng miền Nam, một thằng miền Trung. Tối thì nó ngủ với thằng miền Nam, sáng thì nó ngủ với thằng miền Trung. Ở nhà trọ khỏi trả tiền."
Tui nghĩ nhỏ này cũng dữ, một mình "quất" luôn được hai thằng. Ông chú nói tiếp:
"Nhưng mà con đừng quen mấy đứa đó. Mấy đứa đó chỉ sống vì tiền thôi. Tụi nó chỉ biết có tiền. Sống nhục lắm!"
Tới đây tui ko biết là còn chuyện "quái đản" nào xảy ra nữa ko. Hết chuyện kẹt xe, giờ tới ông chú vá xe. Đúng là chuyện chỉ có ở VN.
"Xong rồi đó. Chạy thử đi. Chạy cỡ nửa tiếng mà nó ko xẹp thì ko có gì"
"Bao nhiêu tiền, chú"
"Một ngàn"
Tự nhiên nghĩ, được dạy lại một bài học mà tốn có một ngàn. Cám ơn cái bánh xe bị xẹp. Đúng là tái ông mất mã.
4. Tưởng chỉ có vài đứa điên, hóa ra có hàng tỷ tỷ tỷ người điên như mình. Trưa nắng chang chang, vậy mà cũng có khá nhiều người tới Làng Hà Lan. Mặc dù mấy cửa hàng chưa mở nhưng tui thấy đó là điều kiện thuận lợi để chụp hình. Thế là tui với nhỏ N nhảo vô "quất" luôn. Được cỡ hai hay ba chục tấm gì đó. Chụp chơi là chính nên hình chả có gì hay ho, chỉ có tấm tui ôm cánh buồm là nhìn "ngon ngon" tí. Đang chụp đã đời thì mưa. Mưa hả? Chơi luôn! Đúng là chơi liều, tại vì nhỏ N mang theo cái laptop, mưa vô là đi luôn gần 20tr hehehe. May mà mưa lâm râm rồi dứt hẳn.
"Ông thiệt là thiệt tình quá đi. Tui nói tui ăn kem, vậy là ông ko mời tui uống nước hả?"
"Ơ..." ơ cái con khỉ gió [con khỉ bay trong gió rồi bị trúng gió]
Phụ nữ đúng là phụ nữ.
5. Ra bãi xe, tui phát hiện ra, xe tui bị thủng thiệt, nhưng mà thủng lỗ nhỏ nên nó xì từ từ. Láo toét thế cơ chứ! Cũng may lần nữa là bên kia công viên có chỗ sửa xe. Ông chú sửa xe, lại là ông chú, làm nhanh gọn lẹ. Ngoài ra ổng còn phát hiện ra là cái bánh sau có vấn đề. Ổng hỏi tui có muốn sửa luôn ko. Trời ạ, sắp vô học, sửa thì bao giờ mới xong. Chơi liều, tui chờ về nhà rồi sửa. Thế là hai đứa phóng đi.
Vô trường gặp thằng Th và BA đang đăng cherry, tiện thể được mời ăn luôn. Vậy thì dại gì mà ko "quất". Cả đám ngồi tám đã đời mới có đứa ra nói là lớp học có 1 ca à. Yaaaaaa, chơi vậy mà được à. Mấy thằng tất tả chạy vô kiếm thầy. Sau khi thầy biết sự tình, ổng mới phán thế này:
"Mấy đứa này đi qua lớp bóng đá học, lớp này tụi nó học mấy kỳ rồi, bây giờ vô ai dạy cơ bản cho"
Mặc dù lời lẽ thế nhưng mà ông thầy hiền lắm. Mà hôm nay, tui gặp toàn chuyện lạ, tự dưng nhỏ M nói:
"Thầy cho mấy bạn này vô đi, mấy bạn này giỏi lắm!"
Hố hố hố, giỏi thì tụi tui tự biết rồi, vấn đề là hôm nay được một đứa trong lớp khen trước mặt. Có thể là nói shock hay gì đó, nhưng mà đúng là lạ thiệt! Mấy thằng thất thuể kéo ra ngoài sân bóng, vừa đi vừa lầm bầm:
"Cho vô uýnh coi ai hơn ai biết liền"
Mà tui tự tin lắm, dù sao thì dạo này tui hay đi uýnh cầu lông mà.
Ra tới sân bóng, chả thấy thầy đâu. Mấy thằng đứng tám ngay bãi giữ xe, xong rồi mò vô trong tiếp. Rồi khỏi đợi mơi, tự cầm vợt vô quất mấy cái cho đỡ ngứa tay. Ông thầy tới nói là thầy của tụi tui đang chờ ở ngoài đó kìa. Rõ ràng là tụi tui ko thấy mà. Tự dưng thấy ông nào, tướng sport lắm, đi vô, tui đoán chắc là thầy bóng đá luôn, đúng thiệt! Thầy nói sao chả thấy đứa nào, giờ tóm được mấy đứa ở đây, ổng lôi đi hết. Lớp vừa đủ 10 đứa con trai, thêm mấy đứ vắng nữa là 14, vậy là đông rồi. Có điều là học kỳ này ko học chung với mấy nhỏ bên thư viện nữa nên hơi chán tí.
Vì trình độ đá bóng của cả đám ko phải là ABC [a bờ cờ] nên thầy vô cho chia 2 đội đá futsal luôn. Khỏi cần suy nghĩ, nhóm CT qua một đội, nhóm SG qua đội kia. Bình thường bên CT toàn thắng, hôm nay đá thua thảm, hình như 7-5 hay 6-4 gì đó. Cái này mở màn cho ngày "toàn thua" của tui, mặc dù đã chiều.
Về tới nhà cũng 8g tối. Ôi trời! Đi ngoài đường 14 tiếng đồng hồ. Giờ còn đủ sức ngồi viết mới ác liệt.
Mai là thứ Hai. Thứ Hai là thứ Hai, cũng là một ngày như mấy ngày khác. Lại nhào vô slogan: Code quên ngày tháng...
Hai... Cuộc đời vẫn đẹp sao.