
Tui từng xem "The Karate Kid" phiên bản cũ và thú thật là tui không nhớ rõ nội dung film đó như thế nào. Vì thế, tui xem phiên bản mới này như là một bộ film hoàn toàn mới, và tui cũng đứng ở vị trí một người mới toanh xem một bộ film mới toanh. Tóm lại là mới.
Lưu ý: Phần sau sẽ spoil nội dung film.
1. Nếu nói về cốt truyện thì cốt truyện film này cũng thường thường. Giống như việc ra khỏi nhà thì nên mang dép hay giày vậy đó. Nói như thế không có nghĩa tui chê film này. Để khỏi bị mơ hồ, tui khẳng định là tui thích film này. Film kể về một thằng nhóc tên Dre [Jaden Smith], theo mẹ đến Bắc Kinh vì mẹ nó phải chuyển công tác sang đây. Lạ nước lạ cái, thằng nhóc này quen được một con bé người TQ, nhưng bị thằng bạn của nhỏ này bắt nạt, uýnh cho nhừ tử. Thì ra thằng này học võ Kung Fu. Thế rồi có một cuộc thi Kung Fu, thằng nhóc này được ông thợ sửa ổng nước tên Han [Jackie Chang] dạy võ để đi thi. Đại loại là đấu với cái đám bên võ đường đó. Rồi sau một thời gian luyện tập, thằng nhóc này thi đấu thành công và vào trận chung kết. Bạn thử đoán xem đối thủ của nó là ai? Ừ, đúng rồi đó, thằng nhóc ăn hiếp nó. Cuối cùng, tất nhiên, là nó vô địch. Hết film.
Nếu bạn đọc cái tóm lược bộ film ở trên, bạn sẽ thấy nó giống na ná cái film này, lại hơi giống giống cái film kia. Rồi bạn sẽ đoán trước kết cục của film, giống như mấy film tình cảm hài lãng mạn thường thấy.
2. Nãy giờ tui nói giống như tui chê nhưng mà ko phải vậy đâu. Cái đó chỉ là cảm giác của tui khi xem film thôi. Nhưng giống như mấy film tình cảm hài lãng mạn, khi xem film bạn đừng bao giờ hỏi "film kết thúc ra sao?" mà hãy hỏi "nó đã diễn ra như thế nào?". Và theo tui nhận thấy thì nội dung truyền tải của film này cũng bình thường nhưng ko thừa tí nào.

3. Kung Fu thì có nhiều cách để học, và cách của Jackie Chang thì rất thú vị. Cởi áo, thả xuống đất, nhặt lên, treo vào, lấy xuống, mặc vào. Ban đầu tui xem cái kiểu này là tui biết thế nào nó cũng ra cái võ gì đó, và đúng là ra thật và rất là hay. Tui xem là tui khoái rồi. Mà thật ra thì cứ film gì của Jackie Chang đóng và đánh võ là tui khoái.
Cái hay của thế võ này là Jackie Chang, từ đây tui gọi tên trong film cho dễ, ông Han đã tận dụng cái thói quen xấu của Dre là hay quẳng áo xuống đất khi về nhà để dạy Dre về võ công và dạy về đạo đức của thằng nhóc nữa. Một phong cách rất là Jackie Chang.

4. Nói về diễn viên thì Jackie Chang là quá nổi tiếng rồi. Một số người thích JC, một số ko, nhưng phải công nhận là JC có cách diễn rất hay, hài hước và võ công thì quá đỉnh.
Còn về Jaden thì tui biết nhóc tì này từ hồi xem clip "Just The Two Of Us", một bài hát về tình cha con rất hay, do Will Smith [ba của nhóc này] hát. Tui là tui mê ông Will Smith này lắm à. Cái film nổi nhất của WS là "The Independent Day", tiếp theo là "Men In Black" phần 1 và 2, rồi nhiều nhiều film nữa. Nhưng tui thích nhất là "Hitch", một bộ film tình cảm hài lãng mạn mà WS vào vai một tay, trong film người ta gọi là "bác sĩ", một tay "hướng dẫn các chàng trai tán gái". Đóng cặp với WS trong film này là Eva Mendes... à tui lạc đề mất rồi.
5. Xem mấy diễn viên nước ngoài đóng, tui thấy tội nghiệp cho mấy diễn viên mới trong film Việt Nam. Tui thì ko đủ trình độ và tư cách để phê bình, tui chỉ nói lên cảm giác của mình khi xem film bộ của Việt Nam thôi. Mấy diễn viên mới bây giờ diễn hời hợt, vô cảm, chả có một tí gì là cảm xúc cả. Cái làm tui khó chịu nhất cách cười của các diễn viên. Cô A trong film này cười "hì hì" y chang cô cảnh sát B trong film kia. Giọng của cô gái Tây Nguyên nói tiếng Việt như cái cô người Hàn Quốc sang Việt Nam... Tui xem mấy cảnh đau khổ, khóc lóc của mấy người này mà tui cảm thấy gì đó đồng cảm là tui chết liền. Chẳng bù với đoạn tui xem ông Han đập chiếc xe hơi, rồi tâm sự với nhóc Dre, rồi ngồi khóc, tui cũng cảm thấy gì đó tội tội cho ổng.
Nói tóm lại là "The Karate Kid" [2010] là một film vừa đủ để xem. Không dở, không xuất sắc nhưng xem được.